Đợt này nghỉ lễ 5 ngày nên tôi về thăm gia đình. Ở nhà rảnh rỗi chẳng có việc gì nên tôi dọn dẹp nhà giúp vợ.
Trước khi cưới, mẹ từng phàn nàn về bạn gái của tôi:
“Con nhà nghèo, thu nhập chưa đầy 6 triệu 1 tháng mà mẹ thấy bạn gái con lúc nào cũng như tiểu thư con nhà giàu. Mẹ sợ con cưới con bé ấy về rồi làm cả đời không đủ để đầu tư khâu làm đẹp cho vợ”.
Lúc đó tôi trách mẹ cổ hủ lạc hậu, con gái ngày nay ai cũng ăn mặc đẹp như thế. Nhưng sau khi lấy chồng, cô nào cũng hết lòng vì chồng con và tính toán tiết kiệm cho gia đình.
Sau khi lập gia đình, tôi ra ở riêng. Công việc của tôi làm xa nhà, vài tháng về 1 lần. Mọi việc trong nhà đều nhờ vào bàn tay của vợ. Thương vợ vất vả vì chồng con nên tháng nào tôi cũng chuyển cho cô ấy 30 triệu để chi tiêu và tiết kiệm. Tin tưởng vợ biết cầm tiền nên tôi không bao giờ hỏi han chuyện tiền nong.
Mỗi lần về quê thấy nhà cửa ngăn nắp, gọn gàng, con cái ngoan ngoãn, vợ nghe lời và chăm sóc chồng chu toàn là tôi hạnh phúc lắm rồi.
Đợt này nghỉ lễ 5 ngày nên tôi về thăm gia đình. Ở nhà rảnh rỗi chẳng có việc gì nên tôi dọn dẹp nhà giúp vợ. Lúc dọn kho, tôi thấy vợ mua các máy tập thể dục, máy làm sữa chua, máy ép trái cây, máy sưởi ấm, máy sấy quần áo,… lâu không dùng nên bụi bám và mảng nhện phủ khắp.
Qua phòng ngủ của con, nhìn đồ chơi xếp đầy trên giường rồi sàn nhà. Tôi phải dọn dẹp mất 1 tiếng mới được ngăn nắp.
Khi dọn đến phòng ngủ của vợ thì tôi thấy phấn son và mỹ thẩm chất đầy trong tủ. Có lẽ nếu xài hết bằng đó phải mất nhiều năm. Dùng 2 cái tủ mà vẫn không có chỗ để quần áo của vợ, cô ấy phải để ra ngoài và để ở phòng của các con.
Tôi thật sự choáng váng khi phát hiện ra vợ có vài cái thẻ tín dụng để trong ngăn kéo. Lương tôi đưa cho vợ mỗi tháng không đủ tiêu ư mà phải dùng đến thẻ tín dụng?
Tôi lập tức đưa mấy cái thẻ tín dụng ra yêu cầu vợ giải thích. Cô ấy giật mình sợ hãi, lí nhí 1 lúc mới giải thích được:
“Số tiền anh đưa cho em mỗi tháng không đủ chi tiêu nên phải vay tiền để trang trải các khoản nợ”.
Cộng cả lương của 2 vợ chồng mỗi tháng 40 triệu mà không đủ chi, cô ấy tiêu những gì mà lắm thế?
Vợ ngồi liệt kê các khoản chi trong tháng ra giấy. Tôi phát hiện ra mỗi tháng vợ dành hơn 20 triệu để chi tiêu ăn uống và mua đồ ăn vặt cho 3 mẹ con. Đồ ăn vặt tuy ngon miệng nhưng đâu có tốt cho sức khỏe, không hiểu sao vợ lại để con nhỏ xài nhiều thứ đồ đó chứ.
Tôi hỏi về những máy móc để trong kho, mua về mà không xài lại để chất đống 1 chỗ là sao. Cô ấy nói:
“Mỗi khi đi siêu thị, thấy người ta quảng cáo hay lại mua nhưng mang về nhà không có thời gian xài, ra ngoài mua đồ cho nhanh, thế là lại cất vào kho”.
Tôi khuyên vợ đã có chồng con, bớt tiền mua quần áo mỹ phẩm lại, nhìn đồ đạc chất đầy phòng mà tôi thấy xót tiền. Khó khăn lắm mới làm ra được đồng tiền, thế mà vợ lại chi tiêu hào phóng, không nghĩ cho ngày mai.
Cô ấy bảo mỗi lần đi mua sắm, nhìn thấy đồ đẹp lại muốn mua, không mua được thấy trong người bứt rứt khó chịu. Về nhà ăn ngủ không ngon, lúc nào trong đầu cũng nghĩ về bộ đồ đã bỏ qua.
Để tiết kiệm tiền, tôi khuyên vợ bớt mua sắm, mỗi ngày chỉ cần đi làm và tạt qua chợ mua đồ ăn là đủ. Thế nhưng cô ấy nói sống là phải hưởng thụ, làm ra tiền phải biết tiêu, cứ ki bo tiết kiệm chết có mang đi được đâu.
Với suy nghĩ như thế, thảo nào cô ấy mạnh tay chi tiêu. Tôi đang cân nhắc, không biết mỗi tháng đưa bao nhiêu tiền cho vợ để chi tiêu sinh hoạt là đủ?
Theo Phương Linh (Tri thức & Cuộc sống)